[Dịch] Tinh Môn

/

Chương 6: Sương mù dần tan (2)

Chương 6: Sương mù dần tan (2)

[Dịch] Tinh Môn

Lão Ưng Cật Tiểu Kê

9.335 chữ

08-06-2023

Phạm vi quản lý của Tuần Kiểm Ti Ngân Thành chỉ có ở vùng Ngân Thành, đối với những khu vực khác không có quyền quản hạt, càng không tư cách thẩm tra hồ sơ.

Nhờ Trần Na, là bởi vì Trần Na có quan hệ rộng ở Tuần Kiểm Ti.

Mà bên Tuần Kiểm Ti, Lý Hạo không quen Tuần Kiểm Ti ở ngoại thành, nhưng luôn đồng nghiệp, bạn học, bạn bè của những người khác nhậm chức Tuần Kiểm Ti ở những nơi khác, thật muốn đi tìm hiểu, cũng có thể nghe ngóng tin tức.

Trần Na khẽ chớp mắt.

Tra thân nhân của người trong cuộc?

Lý Hạo có ý gì?

"Chị Na, chị thấy có thể tra được không?"

Trần Na ngẫm nghĩ, gật đầu: “Trên nguyên tắc nếu có khu vực chung, thì rất dễ kiểm tra, chỉ sợ không có chút manh mối nào. Cậu phải biết, ở bên ngoài Ngân Thành, trời đất bao la, chúng ta không có quyền hạn thực thi pháp luật liên vùng, cũng không có quyền hạn thẩm tra tư liệu, nếu nhờ người giúp, cũng phải có mục tiêu cố định mới dễ tìm kiếm."

"Em hiểu, em có chút tư liệu về bọn họ, lát nữa em sẽ viết cho chị, dù không biết vị trí cụ thể, nhưng ở thành phố nào thì em vẫn biết."

Lý Hạo điều tra đã lâu, cũng có chút hiểu biết về tình huống mấy vị thân nhân của người chết, nhưng vì đối phương ở thành phố khác, nên Lý Hạo không thể liên lạc với họ.

"Vậy thì dễ rồi, cứ giao chuyện này cho chị!"

Trần Na vui vẻ đáp ứng.

Lý Hạo vội nói cám ơn.

Hai người nói một lúc, Trần Na bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Lý Hạo, có một số việc... tự cậu tự chú ý một chút! Tôi cảm thấy... cảm thấy chuyện này e rằng không đơn giản."

Cô cũng không ngốc, cũng đoán được sơ sơ.

Lúc này, Trần Na đang nghĩ nếu như Lý Hạo thật sự là Lý của "kiếm của Lý gia" trong bài dân ca, vậy liệu có gặp phải nguy hiểm hay không?

Tuần Kiểm Ti không sợ nguy hiểm, sợ là không biết nguy hiểm đến từ nơi nào.

Mấy vụ án kia đều là tai nạn.

Lý Hạo gật đầu, không nói gì thêm.

Bản thân Lý Hạo lúc này cũng có rất nhiều chuyện gấp cần phải đi nghiệm chứng.

Hắn muốn tra vụ án 10 năm trước, người của Trịnh gia đã chết hay chưa?

Nếu như tình huống cho phép, hắn còn muốn đến nhà của Trương Viễn một chuyến, sau khi Trương Viễn chết, nhà cậu ấy đã không còn ai, Lý Hạo muốn đi xem đao của Trương gia có còn hay không?

Không chỉ đao của Trương gia, còn có chùy của Hồng gia, thương của Chu gia, những vũ khí trong này bài dân ca rốt cuộc có còn tồn tại hay không?

Hồng Ảnh rốt cuộc để mắt tới người của 8 gia tộc, hay là vũ khí của 8 gia tộc ở trong bài dân ca?

Quyền cước thì không cần bàn, người đã chết, vậy thì cái gì cũng bị không còn.

Nhưng vũ khí thì khác, nếu như mỗi gia tộc đều có truyền thừa, cũng truyền thừa đồ gia truyền giống như Lý gia, e rằng còn có thể tìm được chút ít manh mối.

Phải xác định mục đích của Hồng Ảnh, hiểu rõ hơn đối phương, mới có thể dễ dàng đối phó với nguy cơ.

...

Lý Hạo vẫn chưa lập tức tới Trương gia, cũng không về nhà, hắn còn có việc phải làm.

Tuần Kiểm Ti.

Kho hồ sơ.

Quản lý hồ sơ là một bác gái họ Triệu, từ trong nhà kho đầy bụi bậm mang ra một chồng tư liệu, vừa phủi nhẹ thôi là bụi đã bay đầy mặt.

Giao chồng tư liệu ố vàng cho Lý Hạo, khó hiểu hỏi: “Tiểu Hạo, em muốn những thứ này để làm gì? Từ năm 1715 đến năm 1719, danh sách người họ Trịnh chết ở Ngân Thành đều ở đây, tổng cộng mấy trăm người, nhưng đều chết từ rất lâu..."

Lý Hạo hồn nhiên cười: "Chị Triệu, bên Phòng cơ yếu có chút nghi án liên quan đến những thứ này, cụ thể thì không tiện nói, chị đã vất vả rồi, lát nữa tìm được manh mối, em mời chị ăn cơm."

"Ăn cơm thì thôi đi, Tiểu Hạo nè, em cũng 20 tuổi rồi, cũng không còn nhỏ nữa, con gái của chị năm nay 22, còn lớn hơn em 2 tuổi..."

"..."

Lý Hạo có chút bất đắc dĩ, vẫn giữ nụ cười: “Chị Triệu, chuyện này để nói sau đi, em còn nhỏ."

Nói xong, vội cầm hồ sơ rời đi.

Các bác gái trong Tuần Kiểm Ti rất nhiệt tình, nhưng có một điểm không tốt, đó là thích giới thiệu con gái cho hắn.

Không phải con gái, thì là cháu gái, nếu không cũng là cô gái con nhà hàng xóm.

Ai bảo hắn Lý Hạo thi đậu Cổ viện Ngân Thành, tuy nghỉ học nhưng vẫn không ngăn được độ hot của hắn.

Sau khi lấy được danh sách, Lý Hạo nhanh chóng lật xem.

Danh sách vài trăm người cũng không nhiều, phần lớn đều giới thiệu nguyên nhân tử vong, đây là danh sách người chết. Kế tiếp Lý Hạo còn phải loại bỏ một phần, kết hợp với một ít tư liệu khác, mới có thể xác định có phải là nhà họ Trịnh mà hắn muốn tìm hay không.

Kết quả tốt nhất đương nhiên có chú thích chết bởi tự thiêu.

Lý Hạo phát hiện Hồng Ảnh giết người, hoặc có lẽ là thế lực đằng sau Hồng Ảnh giết người, giết dòng chính hoặc là dòng độc đinh của 8 gia tộc, đều dùng thủ đoạn tự thiêu giết người.

Nếu không phải là như thế, Lý Hạo cũng không thể tập trung điều tra vào những người này.

Trong này, e rằng cất giấu vài bí mật, nhưng Lý Hạo tạm thời chưa thể tìm ra.

"Năm 1720 xảy ra án tự thiêu, kế đó là năm 1723, vì vậy khoảng thời gian xảy ra vụ án trước đó phải bằng hoặc dài hơn, khả năng lớn nhất là trước năm 1717."

Lý Hạo vừa đi vừa xem hồ sơ, hắn nhất định phải xác định xem người của Trịnh gia đã chết hay chưa.

Nếu như chết, chứng tỏ những suy đoán trước đó đều đúng.

Nếu như không chết... nếu người nhà họ Trịnh vẫn còn sống, thì cũng không phải không thu hoạch, đối phương sống, có thể sẽ cung cấp cho Lý Hạo càng nhiều manh mối hơn. Thậm chí hắn cảm thấy nếu người nhà họ Trịnh còn sống, rất có thể có liên quan trực tiếp đến Hồng Ảnh.

"Trong bài dân ca, hát là sự cản trở của cậu ấm Trịnh gia, không giống những nhà khác... E rằng Trịnh gia cũng có chút khác biệt."

Đang nghĩ ngợi, Lý Hạo lật ra một tờ với nội dụng như sau.

"Trịnh Vân Kỳ, chết ngày 12 tháng 9 năm 1715, nguyên nhân cái chết: nổ khí gas..."

Ánh mắt của Lý Hạo trở nên sắc bén, nổ khí gas?

Như vậy thì lúc chết cũng có thể sẽ chết không toàn thây, cũng tương tự như tự thiêu.

Hơn nữa cách chết như vậy cũng sẽ không quá khiến người khác chú ý.

"Là người này sao?"

Lý Hạo thì thầm, nổ khí gas, rất có thể không chỉ chết một người, có lẽ cả nhà họ Trịnh đều chết sạch!

Lật xem danh sách mấy trăm người, đây là người có khả năng cao nhất chính là người họ Trịnh trong bài dân ca.

"Chắc... phải đi xác minh."

Lý Hạo nghĩ, trên đây cũng có ghi địa chỉ, đương nhiên đã 15 năm, chỗ đó có còn hay không cũng khó nói.

Bài dân ca nghe được từ Trần Na đã giúp Lý Hạo nhanh chóng nắm được rất nhiều manh mối.

Trong đầu dần dần sáng tỏ mấu chốt của vụ án tự thiêu này.

Nếu như Trịnh Vân Kỳ này chính là người họ Trịnh mà Lý Hạo muốn tìm, như vậy rất có thể trong 8 gia tộc chỉ có mình hắn sống sót.

"Báo thù? Hay là không?"

"Hồng Ảnh do con người nuôi dưỡng, hay là một loại năng lực đặc thù, hoặc là một loại thủ thuật che mắt?"

Lý Hạo lại sờ kiếm ngọc ngực, kiếm ngọc tổ truyền này chỉ đơn thuần là vật báu gia truyền, hay còn có tác dụng khác?

"Người của 7 gia tộc đều chết hết, như vậy kẻ kế tiếp chắc chắn là tôi, đối phương làm sao tìm được tôi, sao tìm được những người khác, chúng tôi cũng không đặc thù gì, Hồng Ảnh dựa vào đâu lại nhắm trúng chúng tôi?"

Nguy cơ tử vong, dường như đang dần áp sát.

Giờ khắc này, Lý Hạo đã cảm nhận được nguy cơ, hắn vội kiểm tra máy truyền tin trong tay, hắn muốn tra xem ngày mưa dầm gần nhất là ngày nào, dựa theo quy luật thời gian, ngày mưa dầm tiếp theo, có thể chính là lúc Hồng Ảnh xuất hiện.

"Ngày 18 tháng 7 Âm lịch!"

Lý Hạo tái mặt, hôm nay là ngày 12, mấy ngày tiếp theo đều đẹp trời, ngày 18 sẽ chuyển, sau đó sẽ liên tục mưa dầm dề.

"Nói cách khác, nhanh nhất là 6 ngày sau, Hồng Ảnh sẽ xuất hiện lần nữa? Cho dù không phải 6 ngày, thì ngày mưa dầm tiếp theo rất có thể sẽ gặp phải đối phương."

Lúc này, trái tim của Lý Hạo dường như đang bị ai đó bóp mạnh!

Trước hắn còn chưa khẳng định, có phải đối phương đang săn lùn mình hay không, mục tiêu kế tiếp có phải là mình hay không, nhưng lúc này hắn chắc chắc mục tiêu kế tiếp của Hồng Ảnh chính là mình.

"Trước khi chết Tiểu Viễn kêu tôi trốn, có phải cậu ấy cũng đã đoán được, hoặc là từ chỗ Hồng Ảnh biết được người chết kế tiếp là tôi?"

"Vậy vì sao lần trước Hồng Ảnh không trực tiếp giết tôi, hà tất một năm sau mới tới giết tôi?"

"Hồng Ảnh giết người có lẽ có hạn chế, hoặc có lẽ thủ đoạn tự thiêu chỉ có thể dùng một lần, mà giết tôi phải dùng thủ đoạn tự thiêu mới được?"

Xoa xoa huyệt Thái Dương, Lý Hạo bỗng nở nụ cười.

"Bình tĩnh!"

Nỗi sợ hãi về điều chưa biết thực sự tốt hơn cuộc khủng hoảng sắp tới.

Lúc trước hắn hiểu quá ít Hồng Ảnh, mục đích, lai lịch, mục tiêu... những thứ này Lý Hạo đều hoàn toàn không biết gì cả, cho nên một năm qua, hắn rất sợ hãi.

Nhưng khi hắn thăm dò được ít manh mối, biết chắc bản thân chính là mục tiêu của đối phương, Lý Hạo lại không còn sợ nữa.

Chỉ còn phẫn nộ, phẫn hận!

Nợ máu trả bằng máu!

Lúc này đây, nếu như thật gặp phải đối phương, dù cho mạo hiểm bại lộ, hắn cũng phải đi tìm Tuần Dạ Nhân, tìm bọn họ để nói cho họ biết, mình có thể nhìn thấy Hồng Ảnh!

Nếu có thể đánh chết Hồng Ảnh, dù cho mình phải chết thảm, cũng đáng!

"Tiểu Viễn... và ba mẹ, nếu như mọi người đều chết ở trong tay của Hồng Ảnh, con nhất định sẽ báo thù cho mọi người!"

Lý Hạo nắm chặt nắm tay, trên gương mặt luôn hiền hoà lộ vẻ độc ác!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!